Nê-bu-cát-nết-sa đã chịu ảnh hưởng của Đa-ni-ên qua việc Đa-ni-ên thuật lại và giải thích điềm chiêm bao của Nê-bu-cát-nết-sa. Việc ba bạn của Đa-ni-ên đã được giải cứu lạ lùng ra khỏi lò lửa hực vì từ chối thờ lạy pho tượng vàng cũng tạo ảnh hưởng sâu sắc trên Nê-bu-cát-nết-sa. Nhiều bài học dưỡng linh được rút ra từ câu chuyện ba bạn trẻ trung kiên người Hê-bê-rơ này. Bài học quan trọng nhất là học tập tin cậy Đức Chúa Trời cho dầu kết quả xảy ra không như điều chúng ta mong muốn.
Chiêm bao của Nê-bu-cát-nết-sa trong chương 2 nói về một hòn đá không bởi tay người làm ra, rơi nhằm chơn của pho tượng, khiến cả pho tượng bị sụp đổ tan tành giống như rơm rác bay trên sân đạp lúa. Đa-ni-ên cho biết mọi thế lực của loài người rồi sẽ bị đánh tan bởi vương quốc của Đức Chúa Trời. Lời giải thích nầy tạo một ấn tượng rất lớn đối với Nê-bu-cát-nết-sa.
Chúng ta không biết chi tiết bằng cách nào Đức Chúa Trời đã dùng lời nói và việc làm của Đa-ni-ên để khiến Nê-bu-cát-nết-sa thay đổi, nhưng chương 4 cho biết phép lạ đó đã xảy ra. Đây là những lời do chính vua viết ra nhằm ca tụng quyền năng và sức mạnh của Đức Chúa Trời:
1 Vua Nê-bu-cát-nết-sa truyền cho hết thảy các dân, các nước, các thứ tiếng, ở trên khắp đất, rằng: Nguyền cho sự bình an các ngươi được thêm lên! 2 Ta lấy làm tốt lành mà rao cho các ngươi những dấu lạ và sự lạ mà Đức Chúa Trời Rất Cao đã làm ra đối với ta. 3 Ôi! Những dấu lạ của Ngài lớn lao là dường nào! Những sự lạ của Ngài mạnh sức là dường nào! Nước Ngài là nước còn mãi mãi, và quyền thế Ngài từ đời nọ đến đời kia.
Một chi tiết quan trọng trong giấc mơ của Nê-bu-cát-nết-sa là hòn đá rơi nhằm pho tượng trở thành hòn núi lớn. Chắc chắn Đa-ni-ên khiến Nê-bu-cát-nết-sa ngẫm nghĩ khi giải thích rằng, hòn đá lớn chỉ về nước của Đức Chúa Trời. Nê-bu-cát-nết-sa thuật lại những diễn biến liên quan đến giấc mơ thứ hai như sau:
4 Ta, Nê-bu-cát-nết-sa, ở yên lặng trong cung ta, và thạnh vượng trong đền ta. 5 Ta thấy một điềm chiêm bao làm cho ta sợ sệt; những ý tưởng của ta ở trên giường, và những sự hiện thấy của đầu ta làm cho ta bối rối. 6 Vậy ta truyền chiếu chỉ, đem hết thảy những bác sĩ của Ba-by-lôn đến trước mặt ta, hầu cho họ giải nghĩa điềm chiêm bao cho ta. 7 Bấy giờ, những đồng bóng, thuật sĩ, người Canh-đê và thầy bói đều đến, ta kể điềm chiêm bao trước mặt họ, nhưng họ không giải nghĩa cho ta. 8 Sau hết, có Đa-ni-ên, gọi là Bên-tơ-xát-sa theo tên thần của ta, người được linh của các thần thánh cảm động, thì đến ra mắt ta. Ta kể chiêm bao ta cho người mà rằng: 9 Hỡi Bên-tơ-xát-sa, người làm đầu các thuật sĩ, bởi ta biết rằng linh của các thần thánh ở trong ngươi, và không có một điều kín nhiệm nào là khó cho ngươi, vậy hãy bảo cho ta những sự hiện thấy trong chiêm bao ta đã thấy, và hãy giải nghĩa.
Xin nhớ rằng chiêm bao nầy khác với chiêm bao lần thứ nhất. Lần nầy vua nói ra điềm chiêm bao và yêu cầu những nhà thông thái giải thích. Nhưng họ không sao tìm được ý nghĩa của điềm chiêm bao nên Nê-bu-cát-nết-sa yêu cầu Đa-ni-ên giải thích. Và đây là giấc mơ của Nê-bu-cát-nết-sa:
10 …Ta nhìn xem, và nầy, ở giữa đất có một cây cao lạ thường. 11 Cây đó lớn lên và trở nên cứng mạnh; ngọn nó chấm đến trời, và ở nơi cuối cùng khắp đất đều xem thấy nó. 12 Lá nó thì đẹp và trái thì sai, có đủ cho mọi loài ăn; các thú đồng núp dưới bóng nó; chim trời ở trên nhành nó, và mọi loài xác thịt nhờ nó mà nuôi mình.
13 Ta nhìn xem những sự hiện thấy trong đầu ta, khi ta nằm trên giường, và nầy, có một đấng thánh canh giữ từ trên trời xuống. 14 Người kêu lớn tiếng và nói rằng: Hãy đốn cây và chặt nhành nó; hãy làm rụng lá và vãi trái nó ra; hãy cho thú vật tránh khỏi dưới nó, và chim chóc khỏi nhành nó! 15 Dầu vậy, hãy để lại gốc của rễ nó trong đất, mà cột nó bằng một dây xích sắt và đồng, nơi giữa cỏ xanh trong đồng ruộng; cho nó bị sương trên trời thấm ướt; và cho người cùng các loài thú chia phần cỏ dưới đất!
Xin để ý bắt đầu từ đây đại danh từ “người” được sử dụng:
16 Cho lòng người bị đổi đi, và người được ban cho lòng thú; và trải qua bảy kỳ trên người. 17 Án đó là bởi các đấng canh giữ đã định, và lời các thánh đã truyền, hầu cho những kẻ sống biết rằng Đấng Rất Cao cai trị trong nước của loài người; Ngài muốn ban cho ai tùy ý, và lập kẻ rất hèn hạ trong loài người lên đó. 18 Ta đây là vua Nê-bu-cát-nết-sa, đã thấy điềm chiêm bao ấy. Vậy, hỡi Bên-tơ-xát-sa, ngươi hãy giải nghĩa cho ta, vì hết thảy bác sĩ trong nước ta không có thể giải nghĩa cho ta được; nhưng ngươi giải được, vì linh của các thần thánh ở trong ngươi.
Đa-ni-ên đứng lặng người, kinh hoàng về ý nghĩa của giấc mơ đó. Cuối cùng vua phải nói với Đa-ni-ên rằng, “Bên-tơ-xát-sa, đừng sợ mà nói cho ta biết ý nghĩa của điềm chiêm bao nầy”. Đa-ni-ên trả lời:
19 …Thưa chúa, nguyền cho điềm chiêm bao đến cho những kẻ ghét chúa và sự giải nghĩa cho kẻ thù nghịch chúa! 20 Cây mà vua đã thấy, trở nên lớn và mạnh ngọn chấm đến trời, và khắp đất đều xem thấy, 21 lá thì đẹp và trái thì sai, có đủ cho mọi loài ăn, các thú đồng ở dưới bóng nó, các loài chim trời làm ổ trên nhành nó, 22 hỡi vua, ấy là chính mình vua, vua đã trở nên lớn và mạnh, sự cao cả của vua tăng thêm và thấu đến trời, quyền thế vua đến đầu cùng đất.
23 Song đến điều vua thấy một đấng thánh canh giữ từ trời mà xuống, và nói rằng: Hãy đốn cây và hủy phá đi; song, hãy để lại gốc của rễ nó trong đất, rồi hãy buộc nó bằng một dây xích sắt và đồng ở giữa đám cỏ xanh trong đồng ruộng, cho nó bị nhuần thấm bởi sương móc trên trời; và cho người có phần với các thú đồng, cho đến khi đã trải qua trên người bảy kỳ. 24 Hỡi vua, nầy là lời giải, và nầy là mạng định của Đấng Rất Cao, đã đến trên vua, chúa tôi: 25 Người ta sẽ đuổi vua ra khỏi giữa loài người, và chỗ ở vua sẽ ở giữa những thú vật trong đồng. Vua sẽ bị buộc phải ăn cỏ như bò, và sẽ được thấm nhuần sương móc trên trời; bảy kỳ sẽ trải qua trên vua, (xin để ý câu nầy) cho đến khi vua nhận biết rằng Đấng Rất Cao cai trị trong nước loài người, và Ngài muốn ban cho ai tùy ý. 26 Còn như đã truyền rằng chừa lại gốc của rễ cây đó, (một lần nữa ý trên được lặp lại) tức là khi nào vua đã nhận biết các từng trời cầm quyền, thì nước vua chắc sẽ thuộc về vua. 27 Vậy nên, hỡi vua, xin hãy nghe lời tôi khuyên vua: hãy lấy sự công bình mà chuộc tội lỗi, hãy thương xót những kẻ nghèo khó để chuộc những điều gian ác mình. Như vậy sự bình an vua còn có thể lâu dài hơn nữa.
Thế nhưng mọi điều nầy xảy ra cho Nê-bu-cát-nết-sa sau đó.
29 Khi khỏi mười hai tháng, vua đi dạo trong hoàng cung Ba-by-lôn, 30 thì cất tiếng mà nói rằng: Đây chẳng phải là Ba-by-lôn lớn mà ta đã dựng, bởi quyền cao cả ta, để làm đế đô ta, và làm sự vinh hiển oai nghi của ta sao? 31 Lời chưa ra khỏi miệng vua, thì có tiếng từ trên trời xuống rằng: Hỡi Nê-bu-cát-nết-sa, đã báo cho ngươi biết rằng: Ngôi nước đã lìa khỏi ngươi. 32 Ngươi sẽ bị đuổi khỏi giữa loài người, sẽ ở với thú đồng; sẽ bị buộc phải ăn cỏ như bò, rồi bảy kỳ sẽ trải qua trên ngươi, cho đến khi ngươi nhận biết rằng Đấng Rất Cao cai trị trong nước của loài người, và Ngài muốn ban cho ai tùy ý. 33 Trong chính giờ đó, lời nói ấy đã ứng nghiệm cho vua Nê-bu-cát-nết-sa, vua bị đuổi khỏi giữa loài người; ăn cỏ như bò; thân thể vua phải thấm nhuần sương móc trên trời, cho đến tóc vua cũng mọc như lông chim ưng, móng vua thì giống như móng loài chim chóc.
Phần tiếp theo được Nê-bu-cát-nết-sa mô tả như sau:
34 Đến cuối cùng những ngày đó, ta đây, Nê-bu-cát-nết-sa, ngước mắt lên trời, trí khôn đã phục lại cho ta, và ta xưng tạ Đấng Rất Cao. Ta bèn ngợi khen và làm sáng danh Đấng sống đời đời, uy quyền Ngài là uy quyền còn mãi mãi, nước Ngài từ đời nọ đến đời kia. 35 Hết thảy dân cư trên đất thảy đều cầm như là không có; Ngài làm theo ý mình trong cơ binh trên trời, và ở giữa cư dân trên đất; chẳng ai có thể cản tay Ngài và hỏi rằng: Ngài làm chi vậy?
36 Trong lúc đó, trí khôn phục lại cho ta, ta lại được sự vinh hiển của ngôi nước ta, sự oai nghi chói sáng trở lại cho ta; những nghị viên và đại thần ta lại chầu ta. Ta lại được lập lên trên ngôi nước, và sự uy nghi quyền thế ta càng thêm.
37 Bây giờ, ta, Nê-bu-cát-nết-sa, ngợi khen, tôn vinh, và làm cả sáng Vua trên trời; mọi công việc Ngài đều chơn thật, các đường lối Ngài đều công bình; và kẻ nào bước đi kiêu ngạo, Ngài có thể hạ nó xuống.
Đây là một trong những chương thật có ý nghĩa trong Kinh Thánh vì đây là những lời của vị hoàng đế hùng mạnh nhất thời bấy giờ. Chúng ta kinh ngạc khi học về lịch sử cổ đại, đây không phải là những câu chuyện thần thoại, nhưng là lịch sử. Một nhà lãnh đạo, độc tài chuyên chế bị một thiếu niên chinh phục để trở nên người tin vào Đức Chúa Trời.
Trong chương 4, Nê-bu-cát-nết-sa được cho biết là ông sẽ bị mất trí. Điều đó đã xảy ra, ông sống như một loài thú, ăn cỏ, chạy ngoài đồng, tóc dài, móng giống như loài chim. Vì sao Đức Chúa Trời để Nê-bu-cát-nết-sa rơi vào tình trạng kinh khủng nầy? Kinh Thánh trả lời:
“0Để ngươi nhận biết rằng Đấng Rất Cao cai trị trong nước của loài người, và Ngài muốn ban cho ai tùy ý” (câu 32).
Nê-bu-cát-nết-sa cần phải học bài học đó. Nê-bu-cát-nết-sa sống 7 năm như loài thú cho đến khi ông học những gì mà Chúa muốn ông học. Vua đã công nhận quyền cai trị tuyệt đối của Đức Chúa Trời, Ngài ban quyền cai trị cho ai tùy ý Ngài chọn. Từ nhận thức đó Nê-bu-cát-nết-sa hướng lên Chúa, thờ lạy và ca tụng Ngài.
Nê-bu-cát-nết-sa chắc hẳn là người cứng đầu vì cần đến 7 năm ông mới chịu thuận phục và công nhận quyền tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Với Giô-na chỉ cần 3 ngày trong bụng cá mà thôi. Dẫu vậy có những người chỉ cần vài giây trong bụng cá thì sẵn sàng thay đổi lập trường để thuận phục Chúa. Với Nê-bu-cát-nết-sa phải tốn bảy năm để ông thừa nhận rằng, “Đấng rất cao cai trị trong các nước loài người, Ngài muốn ban cho ai tùy ý. Ngài là Vua của các vua, Chúa của các chúa, nước Ngài là vô cùng mãi mãi.”
Kinh Thánh mô tả những người khước từ Đức Chúa Trời và không công nhận quyền cai trị của Ngài trên đời sống của họ là những người cứng cổ, cứng lòng. Nê-bu-cát-nết-sa là người nầy vì phải đến 7 năm ông mới thuận phục Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật.
Chúng ta có sống với tinh thần của Nê-bu-cát-nết-sa không? Phải tốn thời gian bao lâu để quí vị thưa với Đức Chúa Trời là, “Lạy Chúa là Đức Chúa Trời của con, con công nhận rằng Ngài là Đấng đang cầm quyền tể trị trên mọi sự, và Ngài có thẩm quyền tuyệt đối trên đời sống con”.
Đây là những gì Sứ đồ Phao-lô nói trong 1 Cor 12:3, ông cho biết bằng cớ của một đời sống được Chúa Thánh Linh ngự trị đó là người đó công nhận Giê-xu là Chúa của đời sống họ. Nói cách khác Ngài có thẩm quyền trên đời sống họ. Họ thuận phục và đi theo theo sự chỉ dẫn của Ngài. Trong Giăng 3, Chúa Giê-xu nói về bằng cớ của một đời sống được tái sanh là chúng ta thấy Nước của Đức Chúa Trời và bước vào vương quốc nầy bởi việc thiết lập mối liên hệ với Đức Chúa Trời, trong đó Ngài là Vua và chúng ta là thần dân phục tùng Ngài.
Nguồn: Đài Xuyên Thế Giới