Niềm Tin Sống Động

1192

 

Trong những ngày cuối sống với các môn đệ, trước khi đi vào sự thống khổ và sống lại khải hoàn, Chúa Giê-xu đã tâm sự với các môn đệ khi Ngài thấy họ bối rối, lúc họ biết Ngài sắp lìa họ sau ba năm rưỡi sống với họ, ở giữa họ rất gần gũi, thân mật:

 

 

Nhưng Ta đã nói những điều này cho các con để khi đến giờ của họ, các con nhớ lại rằng Ta đã nói cho các con rồi. Ta không nói điều này với các con ngay từ đầu, vì Ta đang ở với các con. Nhưng bây giờ Ta sắp về với Đấng đã sai Ta đến, và không ai trong các con hỏi Ta: ‘Thầy đi đâu?’  Nhưng vì Ta đã nói những điều này cho các con nên lòng các con đầy đau buồn. Dù vậy, Ta nói thật với các con: Ta đi là ích lợi cho các con. Vì nếu Ta không đi thì Đấng An Ủi sẽ không đến với các con. Nhưng nếu Ta đi, Ta sẽ sai Ngài đến. Khi Ngài đến, Ngài sẽ cáo trách thế gian về tội lỗi, về sự công chính và về sự phán xét. Về tội lỗi, vì họ không tin Ta; về sự công chính, vì Ta đi đến với Cha, và các con không còn thấy Ta nữa; về sự phán xét, vì kẻ cai trị thế gian này đã bị phán xét. Ta còn nhiều điều để nói với các con, nhưng bây giờ các con không thể hiểu nổi. Khi Thần Chân lý đến, Ngài sẽ dẫn các con vào mọi chân lý; vì Ngài không tự mình nói, nhưng sẽ nói những gì mình nghe, và công bố cho các con những gì sẽ đến. Ngài sẽ tôn vinh Ta, vì Ngài sẽ lấy những gì thuộc về Ta mà công bố cho các con. Tất cả những gì Cha có là của Ta, vậy nên Ta nói rằng Ngài sẽ lấy những gì thuộc về Ta mà công bố cho các con” (Giăng 16:4-15 BTTHĐ).

 

Sứ điệp này không nhằm nói đến biến cố Thập Tự Giá mà họ sắp chứng kiến sự Thống Khổ Chúa Giê-xu chịu khi Ngài bị bắt, bị đánh đập, bị xử tử cách sỉ nhục trên cây thập tự. Nhưng Chúa Giê-xu muốn nói đến sự Thăng Thiên, tức Chúa Giê-xu về trời với Đức Chúa Cha và sự Giáng Lâm của Chúa Thánh Linh trong lễ Ngũ Tuần. Hai sự kiện nầy liên hệ đến hai tín lý rất quan trọng đối với con dân Chúa, tuy nhiên, nhiều giáo hội, ngay cả chính chúng ta cũng chưa chú ý đúng mức. Trong bài này, chúng ta cùng suy ngẫm đến vài khía cạnh thần học và niềm tin sống động trong cuộc sống thực tế đời thường này.

 

Thứ nhất, Ngài Thăng Thiên, Ngồi Bên Hữu Đức Chúa Trời

Trong bài Tín Điều Các Sứ Đồ chúng ta thường đọc đã khẳng định tiểu đề chúng ta vừa nêu. Sử gia Lu-ca đã ký thuật rất rõ ràng trong sách Lu-ca và Công Vụ Các Sứ Đồ: Sau đó, Ngài dẫn các môn đồ đến gần làng Bê-tha-ni và giơ tay lên ban phước cho họ. Đang khi ban phước, Ngài lìa các môn đồ và được đem lên trời. Các môn đồ thờ phượng Ngài, rồi trở về thành Giê-ru-sa-lem với niềm vui tràn ngập. Họ tiếp tục ở trong đền thờ, chúc tụng Đức Chúa Trời (Lu-ca 24:50-53 BTTHĐ). Sau khi phán những điều ấy xong, Ngài được cất lên trong lúc các môn đồ đang nhìn xem Ngài. Có một đám mây tiếp Ngài khuất đi khỏi mắt họ. Đang khi họ chăm chú nhìn lên trời lúc Ngài ngự lên, kìa, có hai người nam mặc áo trắng đứng gần họ 11 và nói: “Hỡi người Ga-li-lê, sao các ông cứ đứng nhìn lên trời như thế? Đức Chúa Giê-xu này đã được cất lên trời khỏi các ông, cũng sẽ trở lại như cách các ông đã thấy Ngài lên trời vậy” (Công Vụ 1:9-11 BTTHĐ).

 

(1) Sự Thăng Thiên chứng tỏ Chúa Giê-xu mà chúng ta tin thật sự là Con Đức Chúa Trời. Mọi thẩm quyền đều thuộc về Ngài, như Sứ đồ Ma-thi-ơ đã ký thuật: “Mười một môn đồ đi đến miền Ga-li-lê, tới ngọn núi mà Đức Chúa Giê-xu đã chỉ cho họ. Khi thấy Ngài thì họ thờ lạy Ngài. Nhưng còn một vài người nghi ngờ. Đức Chúa Giê-xu đến và phán với họ rằng: “Tất cả thẩm quyền trên trời dưới đất đã giao cho Ta. Vậy, hãy đi khiến muôn dân trở nên môn đồ Ta, hãy nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh làm báp-têm cho họ và dạy họ giữ mọi điều Ta đã truyền cho các con. Và này, Ta luôn ở với các con cho đến tận thế” (Ma-thi-ơ 28:16-20 BTTHĐ).

 

(2) Sứ đồ Ma-thi-ơ cũng công khai nhắc nhở từng con dân Chúa Đại Mệnh lệnh “khiến muôn dân trở nên môn đệ Chúa.” Chúng ta không những làm chứng nhân sống động của Chúa Phục Sinh và Thăng Thiên để chia sẻ niềm tin, để giới thiệu Chúa, mà còn giúp từng người đã tin Chúa Giê-xu là Chúa Cứu Thế của đời sống họ trở nên môn đệ thật của Ngài. Mệnh lệnh này nhắc nhở chúng ta đến sứ mệnh và vinh dự thiêng liêng trong việc chăm sóc, nuôi dưỡng, giúp người mới tin Chúa biết “vâng giữ mọi điều Chúa phán dạy”. Để rồi chính những người mới đó lớn lên trong niềm tin, trưởng thành trong Chúa, mạnh dạn chia sẻ niềm tin, môn đệ hóa người họ mới đưa đến với Chúa. Chúa Cứu Thế dấu yêu biết rõ sự yếu đuối, ngại ngùng của con dân Ngài nên đã khẳng định Ngài “sẽ ở luôn với chúng ta cho đến tận thế.”. Chúng ta không phải lo âu, ngờ vực vì Ngài luôn ở bên cạnh, ban năng quyền, thêm sức cho chúng ta.

 

(3) Chúa Giê-xu thăng thiên, ngồi bên hữu Đức Chúa Trời, cầu thay cho chúng ta: Hỡi con cái bé mọn ta, ta viết cho các con những điều này, hầu cho các con khỏi phạm tội. Nếu có ai phạm tội, thì chúng ta có Đấng cầu thay ở nơi Đức Chúa Cha, là Đức Chúa Giê-xu Christ, tức là Đấng công bình (1 Giăng 2:1 BTT). Ai sẽ là người kết án họ khi mà Đấng Christ Giê-xu là Đấng đã chết và cũng đã sống lại, Đấng đang ngồi bên phải Đức Chúa Trời và cầu thay cho chúng ta? (Rô-ma 8:34 BTTHĐ).

 

(4) Con dân Chúa được khích lệ hãy mạnh dạn đến với Chúa Cứu Thế Giê-xu, siêng năng cầu nguyện với Ngài. Thư Hê-bơ-rơ ân cần nhắc nhở từng con dân Chúa: “Do đó, vì chúng ta có một thầy tế lễ thượng phẩm vĩ đại đã vượt qua các tầng trời là Đức Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời, nên hãy giữ vững những điều chúng ta xưng nhận. Vì chúng ta không có một thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thông sự yếu đuối chúng ta, nhưng có một thầy tế lễ bị cám dỗ đủ mọi cách như chúng ta, song chẳng phạm tội. Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ân điển, để nhận được sự thương xót và tìm được ân điển giúp đỡ chúng ta kịp thời (Hê-bơ-rơ 4:14-16 BTTHĐ).

 

Hơn thế nữa, Chúa Thánh Linh, Đấng An Ủi mà Chúa Giê-xu hứa ban cho chúng ta (Giăng 16:7) luôn quan phòng, nâng đỡ, an ủi, và cầu thay cho chúng ta. Cũng vậy, Thánh Linh giúp đỡ sự yếu đuối của chúng ta, vì chúng ta không biết phải cầu nguyện điều gì cho đúng, nhưng chính Thánh Linh dùng những sự thở than không thể diễn tả bằng lời mà cầu thay cho chúng ta (Rô-ma 8:26 BTTHĐ).

 

Thứ hai, Chúa Thánh Linh Giáng Lâm trong Lễ Ngũ Tuần

Trong sứ điệp đặc biệt báo trước cho các môn đệ về sự Thăng Thiên của chính Chúa Giê-xu trong Phúc Âm Giăng chương 16, Chúa Cứu Thế cũng hứa ban Chúa Thánh Linh cho con dân Ngài khi Chúa đã về trời với Đức Chúa Cha. Điều đó đã xảy ra trong lễ Ngũ Tuần và sử gia Lu-ca đã ký thuật.

 

“Đến ngày lễ Ngũ Tuần, các môn đồ nhóm họp tại một chỗ. Thình lình, có tiếng động từ trời đến như tiếng gió thổi ào ào, đầy khắp nhà môn đồ ngồi. Các môn đồ thấy những lưỡi như lưỡi lửa xuất hiện, tản ra và đậu trên mỗi người trong họ. Tất cả đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh, bắt đầu nói các ngôn ngữ khác, theo như Thánh Linh cho họ nói (Công Vụ 2:1-4 BTTHĐ).

 

Chúa Giê-xu về trời, Ngài mới ban Chúa Thánh Linh cho từng con dân Ngài. Chính Chúa Thánh Linh (1) giúp con dân Chúa và thế gian biết rõ tội lỗi, sự cứu chuộc, sự công chính, và sự phán xét (Giăng 16: 8-10); (2) giúp con dân Chúa biết chân lý, hiểu Lời Chúa dạy cho con dân Ngài (Giăng 16:13); (3) biết rõ hơn về Chúa Giê-xu và tôn vinh Ngài (Giăng 16:13, 14); (4) ngự, sống trong từng con dân Chúa (Giăng 14:16-20); và (5) ban ân tứ cho con dân Chúa để phục vụ Ngài (1 Cô-rinh-tô 12:9, 11).

 

Thứ ba, Chúa Giê-xu Sẽ Trở Lại Đón Con Dân Ngài

Sử gia Lu-ca ghi rõ lời thiên sứ nói với những người chứng kiến biến cố lịch sử Chúa Giê-xu Thăng Thiên rằng Chúa Giê-xu sẽ trở lại như cách họ đã thấy Ngài cất lên (Công Vụ 1:11). Trước đó, Chúa Giê-xu cũng từng dặn dò các môn đệ: “Lòng các con đừng bối rối. Hãy tin Đức Chúa Trời, cũng hãy tin Ta nữa. Trong nhà Cha Ta có nhiều chỗ ở; nếu không phải vậy, sao Ta lại nói với các con rằng Ta đi chuẩn bị cho các con một chỗ? Khi Ta đi và đã chuẩn bị chỗ cho các con rồi, Ta sẽ trở lại đem các con đi với Ta, để Ta ở đâu thì các con cũng ở đó. Các con biết Ta đi đâu, và biết đường đi nữa” (Giăng 14:1-4 BTTHĐ).

 

Chúa Giê-xu sống lại khải hoàn trong Chúa nhật Phục Sinh. Bốn mươi ngày sau, Chúa Cứu Thế Giê-xu Thăng Thiên, về với Chúa Cha. Mười ngày sau đó, Chúa Thánh Linh giáng lâm trong lễ Ngũ Tuần. Những thời điểm rõ ràng nhắc từng con dân Chúa nắm vững rằng Chúa Cứu Thế Giê-xu đã về trời, ngồi bên hữu Chúa Cha, đang sống, đang tể trị trên cả hoàn vũ này. Những lúc mệt mỏi, nao núng, Chúa Giê-xu mời bạn mạnh dạn đến với chính Chúa và Lời Ngài. Chúa muốn bạn kiên tâm cầu nguyện, để kinh nghiệm Đấng Sống Lại và Chúa Thánh Linh đang ngự trong bạn để từng ngày tháng tới trở nên thỏa vui, hạnh phúc vì niềm tin sống động không dựa trên những gì hảo huyền, mà trên Đấng Sống. Chúa Phục Sinh, cũng là Đấng Thăng Thiên đã ban Chúa Thánh Linh cho bạn. Bạn có theo gương các môn đệ ngày xưa, theo chân Hội Thánh Đầu Tiên hiệp một trong sự thờ phượng, chúc tôn Chúa Hằng Hữu để cùng sống đạo, cầu thay, nhiệt tình sử dụng ân tứ Chúa ban, được đầy dẫy Chúa Thánh Linh, và mạnh dạn chia sẻ Phúc Âm cứu rỗi, môn đệ hóa nhiều người ngay lúc này chăng?

 

Đan Ái Nhân

 

Bài trướcBài thứ 138: Chúa sống trong tôi
Bài tiếp theoTHƠ: Phước hạnh Chúa Thăng Thiên