Đếm Từng Ngày

1832

 

 

Thời gian lặng lẽ trôi. Từng ngày, từng ngày lùi vào dĩ vãng. Không ai níu thời gian lại được, nhưng ký ức về những ngày đã qua thì có thể quay lại bất cứ lúc nào. Những khi ta nhớ lại những vụ việc được hay mất, tốt hay xấu… thì cảm xúc buồn hay vui, thỏa lòng hay nuối tiếc, như vẫn còn đó trong lòng ta; nhất là những vấp phạm, những giây phút lỡ lầm, những lời không đáng nói mà đã lỡ nói ra, những việc không đáng làm mà trót làm rồi v.v… là những dấu ấn khó phai nhòa trong lòng mỗi người. Nhiều người, nhất là những người phương tây, cho rằng không nên nghĩ về quá khứ nữa, mà chỉ nên hướng đến tương lai để sống và đi tới. Dĩ nhiên, không ai có thể tắm hai lần ở cùng một dòng sông, nhưng trên dòng hồi ức có những điều không đáng cho chúng ta nhìn lại, nhưng cũng có nhiều điều chúng ta không nên dửng dưng để chúng qua đi, mà cần phải nhớ, không phải để bi quan, nhưng để rút ra nhiều bài học bổ ích cho tương lai.

 

Trong tinh thần đó, nhớ lại những được – mất, thăng – trầm trong quá khứ, bởi cảm thúc của Thánh Linh Đức Chúa Trời, ông Môi-se đã ghi xuống những dòng này:

“Cầu xin Chúa dạy chúng con biết đếm các ngày chúng con,

Hầu cho chúng con được lòng khôn ngoan” (Thi Thiên 90:12).

Chúa muốn chúng dạy chúng ta đếm từng ngày như thế nào?

 

“Cầu xin Chúa dạy chúng con…”

 

Trường học dạy chúng ta kiến thức, trường đời dạy chúng ta kinh nghiệm sống, tất cả những điều đó rất cần cho cuộc đời của mỗi người, nhưng vẫn chưa đủ, vì có kiến thức và kinh nghiệm thì vẫn còn cần được sử dụng cho một mục đích đúng mới đem lại ích lợi cho bản thân cũng như cho xã hội. Để sống một cuộc đời như đáng phải sống thì giáo dục, khoa học cũng như con người không thể giúp chúng ta được, nhưng mỗi người phải cầu xin Đức Chúa Trời – Đấng đã tạo dựng nên con người – dạy mình. Người khôn ngoan là người chịu học hỏi để hiểu biết, nhưng đồng thời cũng biết nhờ cậy Chúa để Ngài hướng dẫn, dạy dỗ hầu áp dụng sự hiểu biết đó một cách phải lẽ, hữu ích và đúng mục đích.

 

Ai cũng biết những tay trùm khủng bố là những người rất tinh khôn, nếu không thì pháp luật đã phát hiện, bắt giữ và trừng trị chúng trước khi chúng hành động rồi, nhưng chúng đã sử dụng kiến thức và kinh nghiệm có được để chỉ mưu tính những phương cách giết người. Những kẻ buôn bán ma túy cũng là những người khôn lanh, giỏi tính toán, biết lợi dụng thời cơ, khéo léo dẫn dụ người khác đi vào con đường của mình; rõ ràng chúng đã sử dụng kiến thức và kinh nghiệm để đưa biết bao cuộc đời sa vào hố thẳm. Những tập đoàn sản xuất dược phẩm thường quy tụ toàn những người học cao hiểu rộng, nhưng họ đã sử dụng kiến thức đó để làm ra những thứ thuốc đặc hiệu bán với giá cắt cổ, họ làm giàu trên xương máu bệnh nhân mà không một chút xót thương… Tại sao như vậy? Câu trả lời: vì họ có tất cả những điều họ muốn nhưng lại thiếu điều căn bản cần thiết nhất, đó là “cầu xin Chúa dạy…”

 

Là con cái Chúa, thế mà nhiều khi chúng ta lại chạy chọt, lo lót, tìm đến với con người, với các phương tiện khác, mà quên tìm cầu Chúa là Đấng tạo dựng mình, Đấng sẵn sàng dạy bảo chúng ta, hướng dẫn chúng ta trong mọi lãnh vực của cuộc sống.

 

Hôm nay, mỗi chúng ta hãy đến với Chúa cách mới mẻ và cầu xin Ngài dạy chính mình…

Hãy nhớ, thiếu sự dạy dỗ của Chúa thì cuộc đời ta sẽ thất bại, cho dù có đủ mọi điều.

 

“…biết đếm các ngày chúng con”

 

Vào đêm giao thừa, tại những quảng trường lớn của các thủ đô hay thành phố một số nước, có hằng trăm ngàn người tập trung hào hứng chờ đợi giây phút kết thúc năm cũ và đón chào năm mới bằng cách đếm ngược từng giây theo một chiếc đồng hồ đã lắp đặt sẵn ở đó. Có thể những người này năm nào cũng ra quảng trường ấy để cùng với cả trăm ngàn người khác thích thú đếm ngược thời gian như vậy, nhưng không biết có khi nào họ đếm ngược từng ngày của cuộc đời mình không.

 

Tình hình thế giới trong những năm gần đây rất đáng buồn, số người chết do thiên tai, chiến tranh, bệnh tật và tai nạn thật kinh khủng. Nền kinh tế suy thoái lan khắp toàn cầu, nhiều người trước đây chỉ nghĩ đến việc đếm tiền, thì nay trắng tay, không còn tiền để đếm. Có người trước đây đang vui chơi, nghỉ mát trên bãi biển nổi tiếng ở Thái Lan thì sóng thần đột ngột ập đến; có người đang sống yên ổn trong nhà thì cơn lốc xoáy hay bão dữ ập vào cuốn phăng tất cả; có người đang ngồi êm ái trên chiếc ghế nệm máy bay với biết bao dự tính trong đầu, bỗng tai họa xảy ra v.v… Những người này có lẽ đang mơ tưởng đến tương lai tươi sáng, nào chương trình, nào kế hoạch, nào dự định sẽ triển khai…, nhưng tại giây phút định mệnh ấy, họ đã không còn cơ hội nào nữa: Biết bao người đã không còn cơ hội đếm các ngày của mình.

 

Nhưng làm thế nào, theo cách thức nào để đếm từng ngày của đời mình?

 

Chúa không dạy chúng ta hoài cổ, cứ sống với hồi ức quá khứ mà loay hoay trong sự tự mãn hoặc dày vò trong nỗi tiếc nuối, nhưng Ngài dạy chúng ta cần biết đếm từng ngày với những thành công, thất bại để sẵn sàng hướng đến ngày mai theo hướng dẫn của Ngài. Chúng ta không đếm từng ngày theo phương thức số học, hoặc theo suy nghĩ của riêng mình, nhưng mỗi con cái Chúa cần hạ mình cầu xin Chúa dạy chúng ta biết phải đếm từng ngày như thế nào, những gì cần phải nhìn lại và nhìn lại để làm gì. Đó là…

 

Hầu cho chúng con được lòng khôn ngoan

 

Nhiều người nhìn lại những ngày đã qua chỉ thấy những thất bại ê chề, rồi nản lòng, để cho quá khứ u ám hành hạ đến nỗi phải chết trong tuyệt vọng.

 

Sau khi bán Chúa, ông Giu-đa Ích-ca-ri-ốt hối hận, biết mình sai phạm, nhưng ông lại ngồi đếm những ngày đã qua theo cách của ông, ông cứ loay hoay với chính mình, gặm nhắm mặc cảm phạm tội, chỉ thấy cùng đường tuyệt vọng để rồi chạy trốn bằng cách treo cổ. Nếu ông quay lại ăn năn với Chúa và cầu xin Ngài dạy ông biết nhờ ân sủng Ngài để đếm những ngày của ông, rồi đứng lên bước tới thì chắc chắn lịch sử đời ông đã thay đổi và giúp nhiều người khác được thay đổi theo như cách “đếm” của Sứ đồ Phi-e-rơ khi đối diện với thất bại, lỗi lầm. Sự khôn ngoan chỉ có khi chúng ta biết đếm từng ngày theo sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời, vì chính Ngài là nguồn của sự khôn ngoan thật.

 

Đừng bao giờ lầm lũi bước đi một mình rồi khi vấp ngã mới bắt đầu cầu nguyện. Một người thành tâm cầu xin Chúa dạy cho mình biết đếm từng ngày theo ý Chúa, người ấy sẽ được ban cho lòng khôn ngoan để tiếp tục sống những ngày sắp tới một cách đầy ý nghĩa và hữu ích.

 

Từng ngày trôi qua

Từng ngày, từng ngày vẫn đang trôi qua. Hôm nay, Chúa cho chúng ta còn sống trên đất, không phải vì chúng ta tốt mà Chúa gia hạn cho sống thêm, nhưng Ngài chưa đem chúng ta về với Ngài vì Ngài còn giao cho mỗi chúng ta trọng trách để chu toàn. Mỗi người cần ý thức điều này, cần cầu nguyện để biết rõ mục đích, ý muốn của Chúa trên đời sống mình. Biết được mục đích sống là điều rất quan trọng, vì chúng ta sẽ sống cho mục đích đúng theo ý muốn của Đức Chúa Trời, trong thời gian – từng ngày – Ngài còn ban cho mình.

 

Muốn sống đúng, mỗi người cần bắt đầu từ Đức Chúa Trời, hãy cầu nguyện xin Chúa dạy chính mình biết đếm các ngày đã qua để sống những ngày còn lại cách khôn ngoan.

 

Tôi có mối liên hệ với Chúa như thế nào; có Kinh Thánh trong nhà nhưng có đọc mỗi ngày? Tôi hiểu Em-ma-nu-ên có nghĩa là Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta nhưng trong hoàn cảnh của tôi, tôi có thực sự bình an vì biết Chúa ở cùng mình không? Tôi biết mọi điều tôi có là do Chúa ban cho nhưng tôi thể hiện lòng biết ơn Ngài ra sao?  Đến nhà thờ mỗi tuần nhưng tôi có dốc lòng thờ phượng Chúa? Bỏ tiền vào hộp nhưng tôi có thật sự hiến dâng như Lời Chúa dạy? Nghe giảng, tôi hiểu mình cần chỉnh sửa nhưng sáu ngày kế tiếp trong tuần, tôi có sống theo những gì mình đã nghe và hiểu đó không? Công việc Chúa rất nhiều nhưng tôi có góp phần?…

 

Chúa đặt để chúng ta sống với mọi người trong xã hội, trường học, cơ quan, công trường, nhà máy, nơi chợ búa, với xóm giềng, ngay trong gia đình, tôi đã bày tỏ nếp sống đạo thế nào, đã “làm muối của đất” ra sao? Đã đếm các ngày của mình cách nào? v.v… Tôi biết nhiều anh em trong Chúa nhưng tôi có quan tâm? Tôi thấy nhu cầu bức xúc của một số con cái Chúa, tôi có tự hỏi mình phải làm gì để nâng đỡ họ? Chung quanh tôi có biết bao người chưa biết Chúa, chưa tin nhận Ngài, tôi hiểu rằng như vậy họ sẽ hư mất đời đời trong hỏa ngục nhưng tôi đã làm gì để thực thi đại mệnh lệnh Chúa truyền trước khi Ngài trở lại?

 

Cuộc sống trên đất thật ngắn ngủi và đầy bất trắc. Đang khi Chúa cho chúng ta còn sống, hãy khởi đầu một ngày mới bằng cách cầu xin Chúa dạy chúng ta biết đếm các ngày đã qua – hầu cho mỗi chúng ta có sự khôn ngoan thiên thượng, để sống mỗi ngày còn lại tốt hơn, ích lợi hơn và cuộc đời ta sẽ thực sự tôn cao Danh vinh hiển Chúa.

 

 

Ánh Dương

(Trích SOI MẶT TRONG GƯƠNG do UB.CĐGD ấn hành)

 

Bài trướcBài thứ 309: Chúa Biết
Bài tiếp theoThư Phân Ưu Cùng Tang Quyến Của Cụ HỒ VĂN ĐIỆU