Ngày 14/3/2017: Chúa Là Công Bình

1874

E-xơ-ra 9:8-15

8 Song bây giờ, Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng tôi tạm làm ơn cho chúng tôi, để một phần dư lại của chúng tôi thoát khỏi, và ban cho chúng tôi một cái đền ở trong chỗ thánh nầy; hầu cho Đức Chúa Trời chúng tôi soi sáng con mắt chúng tôi và khiến cho chúng tôi ở giữa sự nô lệ mình được dấy lên một chút. 9 Vì chúng tôi vốn là kẻ nô lệ; nhưng Đức Chúa Trời của chúng tôi không từ bỏ chúng tôi trong sự nô lệ chúng tôi. Ngài đã khiến cho chúng tôi được ơn trước mặt các vua Phe-rơ-sơ, hầu ban cho chúng tôi sự dấy lên đặng cất lại đền của Đức Chúa Trời chúng tôi và xây lên lại những nơi hư nát của nó, cùng ban cho chúng tôi một nơi ở tại trong xứ Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem. 10 Bây giờ, hỡi Đức Chúa Trời chúng tôi ôi! sau những điều đó, chúng tôi sẽ nói làm sao? Vì chúng tôi đã lìa bỏ những điều răn. 11 Ngài đã cậy các tiên tri, là tôi tớ Ngài, mà phán dạy chúng tôi, rằng: Xứ mà các ngươi sẽ vào đặng nhận lấy đó, là một xứ bị ô uế tại sự ô uế của các dân tộc nó, và tại sự gớm ghiếc của chúng nó đã làm cho xứ ấy đầy dẫy từ đầu nầy chí đầu kia. 12 Vì vậy, cho nên chớ gả con gái các ngươi cho con trai chúng nó, và đừng cưới con gái họ cho con trai của các ngươi; chớ hề tìm kiếm sự thạnh lợi hoặc sự bình an của chúng nó, để các ngươi trở nên mạnh dạn, ăn hoa lợi của xứ, và để nó lại cho các con trai mình làm cơ nghiệp đời đời. 13 Vả, sau những tai họa đã giáng trên chúng tôi, tại các sự hành ác và tội trọng của chúng tôi, mà lại, hỡi Đức Chúa Trời của chúng tôi ôi! thật Chúa chẳng có phạt chúng tôi cho đáng như tội chúng tôi, và đã ban cho chúng tôi được phần sót lại dường này; 14 vậy có lẽ nào chúng tôi lại phạm các điều răn của Chúa nữa, kết bạn với các dân tộc vẫn làm những sự gớm ghiếc nầy sao? Vậy thì cơn thạnh nộ Chúa há sẽ chẳng nổi lên cùng chúng tôi, tiêu diệt chúng tôi, đến đỗi chẳng còn phần sót lại, cũng không ai thoát khỏi hay sao? 15 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ôi! Chúa vốn là công bình; còn chúng tôi, chỉ một số ít người được thoát khỏi, như đã thấy ngày nay: nầy chúng tôi ở trước mặt Chúa, mắc tội lỗi nhiều; nhân đó, chẳng ai có thể đứng nổi trước mặt Ngài. 

 

Câu gốc: “Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ôi! Chúa vốn là công bình; còn chúng tôi, chỉ một số ít người được thoát khỏi, như đã thấy ngày nay: này chúng tôi ở trước mặt Chúa, mắc tội lỗi nhiều; nhân đó, chẳng ai có thể đứng nổi trước mặt Ngài” (câu 15).

 

Câu hỏi suy ngẫm: Lời cầu nguyện của ông E-xơ-ra nhấn mạnh điều gì? Tại sao dân Chúa thỏa hiệp với dân trong xứ? Tại sao ông E-xơ-ra run sợ trước Chúa? Chúng ta chọn sống phân rẽ hay thỏa hiệp với thế gian? Tại sao?

 

Phần tiếp theo trong lời cầu nguyện, ông E-xơ-ra nhắc lại những Lời răn dạy của Đức Chúa Trời cho dân Chúa trước khi họ tiến vào Đất Hứa (câu 11-12). Ông nhấn mạnh nhiều lần về sự nhắc nhở của Chúa rằng xứ họ sẽ nhận lãnh là xứ đầy dẫy sự ô uế, gớm ghiếc, vì vậy Chúa cấm không được cưới gả và kết hợp làm ăn với dân trong xứ. Dân Chúa sau bao nhiêu năm bị lưu đày nay được trở về quê cũ, bước đầu họ gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống mới cũng như phải đối phó với dân ngoại bang trong xứ. Họ nghĩ rằng cần liên kết với dân ngoại để giúp cho mình có nếp sống an lành và kinh tế dễ chịu, cũng như để mong được thoải mái hơn trong cuộc sống. Vì vậy, dân Chúa đã cưới gả với dân ngoại bang trong xứ. Thế nhưng họ quên rằng đó chỉ là bình an và sung túc về vật chất trong hiện tại, nhưng về mặt tâm linh và tương lai thì họ đang đi xuống. Hậu quả của nếp sống thỏa hiệp sẽ rất lớn khi họ bị lây nhiễm nếp sống thờ thần tượng dẫn đến xa cách Chúa là Chân Thần, đi vào vết xe cũ mà tổ phụ của họ đã vi phạm ngày trước khiến họ bị phạt lưu đày. Nhưng Chúa đã không lìa bỏ họ, đem họ trở về đất thánh nhưng họ tiếp tục phạm tội đáng gớm ghiếc khi kết hôn với các dân tộc trong xứ (câu 14). Chúa yêu thương, nhân từ nhưng Ngài cũng là Đấng công chính. Ngài chẳng phạt dân Ngài như tội của họ trước đây, Ngài đã ban ân huệ cho dân sót được trở về để tạo nên một khởi đầu mới, nhưng Đấng công chính cũng không thể không đoán phạt khi dân Chúa cứ miệt mài trong tội lỗi (câu 14-15). Trong lời cầu nguyện, ông E-xơ-ra chỉ biết xưng trình tội lỗi trước Chúa và run sợ trước Đấng công bình.

 

Chúng ta đang sống giữa thế gian với nhiều quan niệm sống ngược lại với Lời Chúa. Con dân Chúa có chấp nhận sống phân rẽ hay chọn sống thỏa hiệp để được thuận lợi hơn? Chúa Giê-xu cầu nguyện cho chúng ta rằng: “Con chẳng cầu Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ cho khỏi điều ác” (Giăng 17:15). Hãy cẩn trọng trong cuộc sống vì Đức Chúa Trời yêu thương nhưng cũng là Đấng công chính.

Có những điều nào cho thấy bạn đang thỏa hiệp với thế gian không? Bạn có quyết định gì?

 

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin tha thứ cho con vì nhiều khi con tìm cầu lợi lộc mà thỏa hiệp với thế gian. Xin cho con nhớ rằng Chúa yêu thương nhưng cũng là Đấng công bình để con run sợ, không sống vi phạm Lời Chúa răn dạy.

 

 

Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Ê-xê-chi-ên 12.

Bài trướcHội Thảo Tâm Vấn Cơ Đốc Cho Người Hướng Dẫn Thiếu Niên
Bài tiếp theoCắm Và Sạc