Bài thứ 226: Cam Kết Trong Hôn Nhân

782

Đọc Mác 10:1-12

Câu căn bản:  Vậy, loài người không được phân rẽ những người mà Đức Chúa Trời đã phối hợp.  Câu 9.

 

 

Suy Niệm: Trong Phúc Âm Mác, bắt đầu từ phân đoạn này, chúng ta thấy có sự thay đổi về nơi hoạt động của Chúa Giê-xu. Chúa không giảng dạy trong vùng Ga-li-lê ở phía bắc nữa, nhưng Ngài đi về vùng Giu-đê ở phía nam và vùng bên kia sông Giô-đanh phía đông. Dù ở đâu dân chúng cũng đông đảo đi theo và Chúa dạy đạo cho họ.

 Nhóm người Pha-ri-si, như thường lệ cũng theo Chúa, nhưng tìm mọi dịp để bắt bẻ Ngài. Họ đưa ra một câu hỏi về li dị để xem thử Chúa trả lời ra sao.

Nếu Chúa nói mạnh, sẽ đụng đến vua Hê-rốt là một người vô luân, và Chúa có thể bị ông vua này sát hại như đã từng giết Giăng, người làm báp-tem trước đó.

Nếu Chúa trả lời: được phép li dị, họ sẽ bảo Chúa là người chống lại luật Môi-se.

Cũng có thể họ muốn xem thử Chúa theo trường phái nào: bảo thủ hay tự do.

Thay vì trả lời, Chúa hỏi họ Luật Môi-se nói gì. Dù Luật cho phép li dị (Phục Truyền 24:1-4) nhưng Chúa chứng minh rằng đó không phải là ý định của Đức Chúa Trời từ ban đầu. Thật ra luật ghi trong Phục Truyền Luật Lệ Ký chương 24 không nói về việc “được phép li dị”, nhưng nói vầ việc không được tái hôn với người vợ cũ (câu 4).

 

Để trả lời về vấn đề li dị, Chúa Giê-xu dạy:

1.       Hôn nhân là một ràng buộc suốt đời (câu 6-9). Khi kết hôn rồi, vợ chồng không còn là hai nữa nhưng chỉ là một mà thôi, và khi đã kết hợp thành một rồi, hai người không thể rời nhau được nữa. Chính vì vậy mà không thể có vấn đề li dị.

2.       Li dị là tội tương đương với tội gian dâm (câu 10-12). Ngoại trừ trường hợp ngoại tình, khi một người li dị, dù là đàn ông hay đàn bà, đều bị kể là phạm tội.

Trong thời Chúa Giê-xu cũng như trong thời chúng ta bây giờ, ly hôn là một vấn đề nghiêm trọng. Giới lãnh đạo tôn giáo thời đó đã dùng Phục Truyền 24:1-4 để cho phép người ta li dị, dựa vào những lý do không chính đáng. Ngày nay, nhiều người cũng vịn vào những lý do tương tự để li dị vợ hoặc chồng. Chúng ta cần nhớ: Hôn nhân là một cam kết ràng buộc suốt đời và li dị không phải là phương cách giải quyết vấn đề.

 

 

Bài trướcBài thứ 225: Làm Muối Cho Đời
Bài tiếp theoBài thứ 227: Trẻ Con