Giăng 13:1-20
“Vậy, nếu Ta là Chúa là Thầy, mà đã rửa chân cho các ngươi, thì các ngươi cũng nên rửa chân lẫn cho nhau” (Giăng 13:14).
Câu hỏi suy ngẫm: Chúa đã làm điều gì đặc biệt trong bữa tiệc cuối cùng với các môn đệ? Ngài làm việc này với những hiểu biết nào về cơ hội, cũng như tâm tình, địa vị của Ngài? Sự hiểu biết về tâm tình và địa vị của mình trong Chúa, quan trọng ra sao đối với việc phục vụ? Bạn là người thích phục vụ hay là người thích được người khác phục vụ?
Trong bữa tiệc cuối với các môn đệ, Chúa Giê-xu đã hạ mình rửa chân cho họ. Việc này có nhiều ý nghĩa sâu sắc và nó cũng cho chúng ta thấy mối tương quan giữa “hiểu biết” và phục vụ.
Trước hết, Chúa biết ý nghĩa thời khắc Ngài đang có với các môn đệ. Câu 1 ghi: “Đức Chúa Giê-xu biết giờ mình sắp lìa thế gian đặng trở về cùng Cha đến rồi.” Không bao lâu sau đó, Chúa sẽ chịu nhục hình, chịu chết, sẽ sống lại, và lìa thề gian. Các môn đệ sẽ không còn cơ hội gần gũi Ngài trong thân vị một con người bằng xương bằng thịt. Chúa cũng biết tâm tình của Ngài: “Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian, thì cứ yêu cho đến cuối cùng” (câu 1). Chữ “cuối cùng” có nghĩa là Ngài yêu ai thì yêu cho đến giây phút cuối cùng trên đời, cho đến lúc nhắm mắt tắt hơi. Nó cũng có nghĩa rằng Ngài yêu ai thì yêu hết lòng, yêu đến tận cùng bản thể của mình. Trong bối cảnh thời gian và tâm tình như vậy, Chúa nắm lấy cơ hội để bày tỏ lòng của Ngài bằng cách rửa chân cho các môn đệ. Dù Ngài sắp chịu khổ, chịu nhục, nhưng Ngài không lo nhiều, nghĩ nhiều về chính mình nhưng lo nghĩ đến những người Ngài yêu.
Khi thật sự yêu thương người khác, chúng ta mới có thể sẵn sàng nắm lấy cơ hội mà hạ mình phục vụ. Nếu chưa phục vụ được, rất có thể là chúng ta chỉ biết yêu mình, và chưa yêu người đúng mức.
Chúa biết Ngài là ai, từ đâu đến, và sẽ về đâu. Ngài chính là Đấng mà các sứ thánh ngày đêm tung hô chúc tụng rằng: “Thánh thay, thánh thay, thánh thay, Đức Giê-hô-va vạn quân,” và “Chúc cho Đấng ngồi trên ngôi cùng Chiên Con được ca ngợi, tôn quý, vinh hiển, và quyền phép cho đến đời đời.” Biết vị thế của mình như vậy, đáng lẽ Chúa phải bắt các môn đệ thờ lạy, tung hô Ngài mới phải. Nhưng không, Ngài đã hạ mình phục vụ họ. Chúa làm như vậy vì đó là bản chất của Ngài. Người Thầy của chúng ta đã nhu mì và sẵn sàng hạ mình phục vụ con dân Ngài, kể cả phục vụ bằng cách làm các công việc của một đầy tớ.
Chúng ta sẽ phục vụ tốt khi biết mình là ai, từ đâu đến, và sẽ đi về đâu, trong ánh sáng của Lời Chúa. Nhiều người chú trọng đến chức vụ hơn là phục vụ. Dường như họ không thấy được giá trị thật của mình, nên phải nhờ vào sự tôn trọng, yêu mến của người khác để nâng cao mình lên, hay để thấy mình có giá trị.
Bạn có biết rằng: Chúa Giê-xu nhận tất cả quyền phép từ nơi Cha, và Ngài đang ở trong bạn cho đến tận thế không? Nói cách khác, trong Chúa, bạn là một người có giá trị to lớn. Các chức vụ hay danh tiếng trên trần gian không đem đến giá trị cho bạn trước mặt Chúa. Bạn được Chúa yêu, Chúa quý, và bởi đó bạn có giá trị và đời bạn có ý nghĩa. Bạn là người thích phục vụ hay là người thích được người khác phục vụ?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con đã được chính Chúa của cả trời đất yêu thương và chăm sóc, vì vậy, con mong muốn được phục vụ Ngài qua sự phục vụ người khác. Xin cho con cũng yêu mến họ như Ngài đã yêu mến con và không bị cám dỗ chạy theo chức vụ của trần gian này.
Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Ê-sai 37.