Ngày 2/4/2017: Tôn Thờ Đức Chúa Trời

752

Gióp 5:17-27    

17 Người mà Đức Chúa Trời quở trách lấy làm phước thay!
Vậy, chớ khinh sự sửa phạt của Đấng Toàn năng.
18 Vì Ngài làm cho bị thương tích, rồi lại bó rịt cho;
Ngài đánh hại, rồi tay Ngài chữa lành cho.
19 Trong sáu cơn hoạn nạn, Ngài sẽ giải cứu cho,
Qua cơn thứ bảy, tai hại cũng sẽ không đụng đến mình.
20 Trong cơn đói kém, Ngài sẽ giải cứu cho khỏi chết,
Và đương lúc giặc giã, cứu khỏi lưỡi gươm.
21 Ông sẽ được ẩn núp khỏi tai hại của lưỡi;
Cũng sẽ chẳng sợ chi khi tai vạ xảy đến.
22 Ông sẽ cười thầm khi thấy sự phá hoang và sự đói kém,
Cũng chẳng sợ các thú vật của đất;
23 Vì ông lập giao ước với đá đồng ruộng;
Và các thú rừng sẽ hòa thuận với ông.
24 Ông sẽ thấy trại mình được hòa bình;
Đi viếng các bầy mình, sẽ chẳng thấy chi thiếu mất.
25 Cũng sẽ thấy dòng dõi mình nhiều,
Và con cháu mình đông như cỏ trên đất.
26 Ông sẽ được tuổi cao khi vào trong phần mộ,
Như một bó lúa mà người ta gặt phải thì
27 Nầy, chúng tôi có xem xét điều đó, nó vốn là vậy;
Hãy nghe, hãy biết để làm ích cho mình.
 

Câu gốc: “Vả, ấy là nhờ ân sủng, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình” (Ê-phê-sô 2:8-9).

 

Câu hỏi suy ngẫm: Ông Ê-li-pha khuyên ông Gióp điều gì? Lời khuyên của ông Ê-li-pha sai lạc ở điểm nào? Nhờ đâu chúng ta được cứu? Vì sao bạn hết lòng, hết linh hồn, hết trí tôn thờ Đức Chúa Trời?

Tất cả chúng ta phải tôn thờ Đức Chúa Trời vì Chúa là Đấng dựng nên chúng ta. Trong phần Kinh Thánh hôm nay (5:17-27), chúng ta thấy sai lầm của ông Ê-li-pha là thiếu khôn ngoan từ trên để hướng dẫn ông Gióp đi đúng con đường của Chúa. Ông Ê-li-pha chỉ dẫn ông Gióp thờ phượng Chúa vì những gì Chúa ban cho, chứ không phải vì kính sợ Chúa.

Ông Ê-li-pha khuyến khích ông Gióp thôi chống lại kỷ luật, và sự dạy dỗ của Chúa bằng sự than khóc mà hãy ăn năn. Ông bảo đảm rằng khi ông Gióp ăn năn, Đức Chúa Trời sẽ tha thứ và phục hồi đời sống của ông. Ông kết luận: “Người mà Đức Chúa Trời quở trách lấy làm phước thay” (câu 17), và “Hãy nghe, hãy biết để làm ích cho mình” (câu 27). Nếu ông Gióp đến với Chúa, Chúa sẽ bó rịt vết thương và chữa lành cho ông. Chúa sẽ giải cứu ông khỏi quân thù, cho ông có sự hòa bình với người và với cả thiên nhiên. Chúa cũng sẽ cho ông thịnh vượng từ của cải, con cái, sống lâu và được chết êm ái trong Ngài (câu 19-26).

Những triết lý của ông Ê-li-pha nghe qua có vẻ hợp lý, nhưng đối với ông Gióp thì không đúng. Ông Gióp thờ phượng Chúa vì Ngài là Đức Chúa Trời đáng được tôn thờ, không vì Đức Chúa Trời trả công cho ông Gióp. Ông Ê-li-pha chỉ dẫn ông Gióp thờ phượng Chúa để nhận được những đặc quyền đặc lợi Chúa ban cho. Sa-tan cũng nói như vậy: “Gióp há kính sợ Đức Chúa Trời luống công sao?” (1:9). Sa-tan lý luận con người thờ phượng Chúa chỉ vì quyền lợi Chúa cho họ, chứ không phải từ tấm lòng họ yêu kính Chúa. Vì thiếu khôn ngoan, ông Ê-li-pha đã khuyên ông Gióp mặc cả với Đức Chúa Trời: Hãy xưng tội lỗi anh thì Đức Chúa Trời sẽ phục hồi mọi thứ anh đã mất. Nếu ông Gióp làm theo, ắt hẳn ông đã làm phật ý Đức Giê-hô-va vì vô tình xác nhận lời Sa-tan nói là đúng; nhưng tạ ơn Chúa vì ông Gióp không làm như thế.

Sứ đồ Phao-lô dạy: “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình” (Ê-phê-sô 2:8-9). Tất cả chúng ta được cứu không phải bởi việc làm, không bởi sự khôn ngoan riêng, nhưng bởi ân sủng của Chúa ban cho. Chúng ta phải thờ phượng Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí vì Chúa là Đức Chúa Trời tạo dựng chúng ta.

Bạn đã tôn thờ Chúa với tinh thần như thế nào?

 

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ ơn Chúa về ân sủng quá lớn của Chúa đã cứu chúng con. Xin cho con luôn tôn thờ Chúa hết lòng và phó thác đời con cho Chúa.

 

 

Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Ê-xê-chi-ên 33.

Bài trướcNgày 1/4/2017: Kỷ Luật trong Cuộc Đua
Bài tiếp theoBuổi Thông Công Giữa AWF Và Tổng Liên Hội