Bài thứ 217: Sáng Mắt

756

 

Đọc Mác 8:22-26

Câu căn bản: Đức Chúa Giê-xu lại đặt tay trên mắt anh; anh chăm chú nhìn, thị giác được phục hồi và anh thấy rõ mọi vật. Câu 25.

 


Suy niệm: Trong ba năm đi giảng truyền Phúc âm Chúa Giê-xu đã chữa lành cho nhiều người mù (Lu-ca 7:21), tuy nhiên việc chữa lành người mù trong Phúc Âm Mác có nhiều điểm đáng lưu ý:


1.       Người mù này được người khác đem đến xin Chúa chữa. Điều này cho thấy đức tin, tình thương và sự quan tâm của những người xung quanh là yếu tố quan trọng để quyền năng Chúa được thể hiện. Điều này nhắc chúng ta trong việc hướng dẫn người khác đến với Chúa và cầu thay cho những người chưa tin Chúa.


2.       Chúa đem người này riêng ra một chỗ để chữa bệnh, có lẽ để tránh sự tò mò của những người xung quanh và để người bệnh có thể nghe tiếng Chúa rõ ràng. Để chữa lành tật bệnh tâm linh chúng ta cũng cần dành thì giờ ở riêng với Chúa như vậy.


3.       Chúa có thể phán một lời là người này được sáng mắt như trường hợp Ba-ti-mê (Mác 10:52). Nhưng Chúa không làm như vậy. Chúa thấm nước miếng lên mắt và đặt tay lên người mù hai lần, lúc đó người ấy mới trông thấy rõ ràng. Điều này cho thấy:

a. Đây là một chuyện thật, vì nếu bịa đặt, Mác không cần phải kể ra nhiều chi tiết như vậy. 

b. Chúa chữa cho người này theo từng giai đoạn, có lẽ để thêm đức tin cho người ấy.


4.       Có thể Chúa dùng phép lạ này để dạy các môn đệ một bài học tâm linh. Các môn đệ cũng giống như người mù, không thấy, không hiểu những lời Chúa dạy (8:17-21), nhưng dần dần được Chúa soi sáng thì hiểu biết, và khi Thánh Linh đến thì họ hiểu được tất cả những gì Chúa dạy. Chúng ta cũng phải nhờ sự soi sáng của Thánh Linh để trình độ hiểu biết Chúa của chúng ta được mỗi ngày gia tăng.

 

 

Bài trướcBồi Linh, Hiệp Nguyện Khu Vực III và IV Tại Tỉnh Đăk Lăk
Bài tiếp theoHội Đồng Bồi Linh Tại tỉnh Đồng Tháp