Thiên Chúa Chẳng Hề Quên

1405

 

 

Đã thấm thoát một trăm năm rồi đó

Ngày Tin lành truyền đến nước Việt Nam

Một chín mười một. Lịch sử khó quên

Ơn sâu nặng muôn đời ta vẫn nhớ

Một trăm năm bao lớp người đi…. ở!

Thế hệ nầy tiếp bước thế hệ kia

Bao mồ hôi, máu, lệ nhỏ đầm đìa

Không chùn bước chân hùng người truyền giáo

Trả nợ yêu thương. Máu hồng tử đạo

Có da vàng, da trắng có da nâu

Đã bao người bị giết! Tội gì đâu?

Người ngã xuống trên tay còn Kinh Thánh

Trong tim người không mảy may thù hận

Mấp máy trên môi cầu nguyện cùng Cha

Chúa Thánh ôi! xin rộng lượng thứ tha.

Họ chẳng biết điều mình làm hỡi Chúa!

Bao Giáo sĩ bỏ xa đời nhung lụa.

Quyết lên đường theo tiếng gọi thiêng liêng.

Đến bỏ mình nơi nước độc rừng thiêng!

Vì quá yêu người khốn cùng thiểu số.

Nắm xương tàn vùi sâu lòng đất đỏ

Thân quyến xa, ai đâu có tìm thăm!

Biết bao người bị mất tích biệt tăm.

Mãi hôm nay vẫn chưa tìm thấy xác!

Giảng Đạo lành giữa muôn nghìn cái ác.

Thì vu oan, bắt bớ, ấy chuyện thường.

Miễn làm sao trả được nợ yêu thương

Để hỏa ngục không còn nghe than khóc

Để Thiên đàng vang tiếng cười hạnh phúc.

Tham vọng người Truyền đạo có thế thôi.

Một trăm năm lịch sử đã qua rồi.

Gặp nhau đây nghe mừng mừng tủi tủi

Người mạnh khỏe đỡ nâng người yếu đuối.

Ta cùng về vui ngày hội trăm năm.

Để cùng nhau mình ôn cố tri tân

Để cảm tạ kính dâng Ba Ngôi Thánh.

Để tri ân quý tiền nhân khả kính

Đã hy sinh mạng báu giảng Tin Lành.

Trên Thiên đàng Cứu Chúa chẳng hề quên.

Dưới trần gian Hội Thánh Ngài ghi nhớ

Nhớ công ơn những tiền nhân khai mở

Nhớ ông cha đã ra sức dựng xây

Nhớ những người từ trước đến hôm nay

Đã không quản nắng mưa truyền đạo Chúa

Nhớ những người chăn bầy trong khói lửa

Nhớ bao người đã tuận đạo hiên ngang

Nhớ anh em dâng tiền của bạc vàng

Để hai chữ Tin Lành vang khắp nước

Từ Cà Mau đến tận cùng tây bắc

Hội thánh Ngài xây dựng khắp nơi nơi

Để trăm năm ta rạng rỡ nụ cười

Vì đã có hàng triệu người được cứu

Xin cám ơn những anh em bằng hữu

Khắp năm châu đã cầu nguyện ngày đêm

Yêu Việt Nam xin cứ khẩn nguyện thêm

Để Hội Thánh luôn được Ngài che chở

Hỡi trái tim ái nhân xin rộng mở

Vì bao người cần đến Chúa yêu thương

Hãy nhớ rằng Thiên Chúa chẳng hề quên

Máu tử đạo chính hạt mầm cứu rỗi

Tiến lên mau cứu người trong xích tội

Nước Thiên đàng mão miện Chúa ban trao.

                                                             

 

“Kỷ niệm 100 năm Tin Lành truyền đến Việt Nam 1911-2011”

                                         

Trường Xuân, 13/01//2011

Mục Sư Võ Đình Đán

Bài trướcGiới Thiệu Sách
Bài tiếp theoHuấn Luyện Thánh Kinh Hè Năm 2012 Khu vực Bù Đăng Tỉnh Bình Phước.