Bài thứ 157: Không Có Gì Qua Mắt Chúa

622

Đọc Sáng Thế Ký 20

Câu căn bản:  Đức Chúa Trời lại phán với vua trong chiêm bao:  “Ta biết ngươi làm điều đó với lòng trung thực.  Vì vậy chính Ta đã ngăn cản ngươi phạm tội với Ta và không cho ngươi động đến nàng.”  Câu  6

 


Suy niệm:  Câu chuyện chúng ta đọc hôm nay xẩy ra sau khi Sô-đôm và Gô-mô-rơ bị tàn diệt. Áp-ra-ham và Sa-ra dừng chân tại Ghê-ra.  Vì sợ bị hại nên Áp-ra-ham nói dối rằng Sa-ra là em gái.

 

Chúa đã ngăn cản vua A-bi-mê-léc xúc phạm đến Sa-ra trong một lệnh truyền qua chiêm bao. Ông vua này đã tránh được tội phạm.

 

Đối với chúng ta cũng vậy, đôi khi, nếu không là thường khi, hoàn cảnh trôi qua và chúng ta không phạm tội vì Chúa ngăn cản, dù chúng ta không hiểu.

 

Khi một ý nghĩ đến với chúng ta, một tư tưởng, hay một kế họach nào đó….nhưng rồi hoàn cảnh ngăn cản, không thực hiện được, chúng ta thấy việc xẩy ra theo “những luật lệ” mà chúng ta không hiểu.  Đó là sự can thiệp của Chúa.

 

Chúa biết ý dịnh của chúng ta và sự thực như thế nào.  Chúa ngăn cản chúng ta để không đi quá xa, vì Chúa muốn bảo vệ chúng ta và giúp chúng ta không xa cách Chúa.  Chúa là Đấng biết rõ mọi việc sẽ xẩy ra, không gì qua mắt Chúa được, dù chúng ta không biết.

 

Lời cầu nguyện đề nghị:

 

 Lạy Cha thương yêu, con ở trước mắt Cha giờ này, vì rất nhiều sự việc con không hiểu.  Con cảm ơn Cha vì cho con không rời xa Cha giây phút nào.  Chúa biết mọi điều và đã che chở bảo vệ con một cách tự nhiên còn hơn người cha trong đời.  Con sẽ không bao giờ liều lĩnh xa cách khỏi nguồn phước hạnh, ngăn ngừa, che chở con.  Con thành kính biết ơn Cha.  A-men

 

 

 

Bài trướcHuấn Luyện Mục Vụ Tại Huyện Bù Đăng – Bình Phước
Bài tiếp theoTruyền Giảng Tin Lành Tại Chi Hội Đà Nẵng