Bài thứ 144: Hi Vọng

650

 

"…Đừng đặt hi vọng vào của cải không chắc chắn, nhưng hãy đặt hi vọng nơi Đức Chúa Trời, là Đấng mỗi ngày ban mọi vật một cách dư dật để chúng ta vui hưởng."

 I Ti-mô-thê 6:17

 

 

Chúa chúng ta luôn luôn ban cho và không lúc nào rút tay lại.  Bình dầu ân sủng nếu chưa đầy, thì dầu vẫn không ngừng chảy.  Chúa là mặt trời chiếu sáng mãi mãi; Chúa là ma-na luôn luôn rơi xuống sân trại; Chúa là vầng đá trong sa mạc, luôn tuôn chẩy suối nước sống từ nơi hông bị đâm của Ngài.  Những cơn mưa ân sủng của Chúa luôn luôn đổ xuống; con sông ân huệ Chúa luôn luôn đầy, và mạch giếng yêu thương của Chúa mãi tuôn trào.

 

Vì Vua không bao giờ chết nên ân sủng của Ngài cũng không bao giờ ngưng.  Mỗi ngày chúng ta hái trái của Ngài và hằng ngày những cành của Chúa sà xuống tận tay chúng ta với kho chứa thương xót.  Tuần lễ của Chúa có cả bẩy ngày yến tiệc, và mỗi năm có bao nhiêu ngày cũng có bấy nhiêu tiệc yến.

 

Không người nào từ nhà Chúa trở về mà không thấy phước hạnh.  Không ai đứng lên sau bữa tiệc mà không thỏa lòng.  Tình thương Chúa mới lạ mỗi buổi sáng và thắm đượm mỗi hoàng hôn.

 

Ai có thể đếm nổi những quyền lợi Chúa ban hay nhớ được những ân phúc của Ngài?  Mỗi hạt cát rơi xuống trong đồng hồ thuỷ tinh thời gian vẫn chậm hơn vô vàn ân huệ Chúa ban xuống.  Đôi cánh thời gian bọc bằng bạc của đức thiện lành và bằng vàng của lòng thương xót.  Dòng sông thời gian từ những ngọn núi vĩnh hằng đem đến những hạt cát vàng của ân đức Chúa.  Số vì sao không đếm được kia chỉ là biểu trương cho vô vàn lộc trời.

 

Ai đếm được những nhuận lợi nhiều như cát bụi Chúa ban xuống cho Gia-cốp, hay tính được một phần tư tình thương Chúa đối với Y-sơ-ra-ên?

 

Hồn ta sao có thể chúc tụng Chúa đủ về những ân huệ chất cao hằng ngày và những mão triều thiên nhân ái Chúa đội lên cho ta? Ước sao những lời ca ngợi sẽ không ngưng nghỉ như ân phúc vô cùng của Chúa. Môi miệng kia, làm sao yên lặng được?

 

Hãy ca ngợi Chúa mãi mãi vô cùng, vì ân huệ Chúa không bao giờ ngưng nghỉ.

 

Bài trướcLễ Ra Mắt Điểm Nhóm Tin Lành Sắc Tộc Dao, Thôn 14 (La Rvê-Ea Sup – Đăk Lăk)
Bài tiếp theoBài thứ 145: Phép Lạ