Bài thứ 196: Lời Cầu Chúc

1121

Gởi cho Ti-mô-thê, là con thật của ta trong đức tin: nguyền xin con được ân điển, sự thương xót và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Chúa Cứu Thế Giê-xu, Chúa chúng ta!  

1 Ti-mô-thê 1:2.

 

 

Sứ đồ Phao-lô từng gọi Ti-mô-thê là con, như trong 1 Cô-rinh-tô 4:17: Vì cớ đó, tôi đã sai Ti-mô-thê, là con yêu dấu của tôi, cùng là trung thành trong Chúa, đến cùng anh em; người sẽ nhắc lại cho anh em biết đường lối tôi trong Chúa Cứu Thế, và tôi dạy dỗ cách nào trong các Hội thánh khắp các nơi.”  

 

Và trong Phi-líp 2:19-22:  Vả, tôi mong rằng nhờ ơn Đức Chúa Giê-xu, kíp sai Ti-mô-thê đến cùng anh em, để tới phiên tôi, tôi nghe tin anh em, mà được yên lòng.  Thật vậy, tôi không có ai như người đồng tình với tôi để thật lòng lo về việc anh em: ai nấy đều tìm lợi riêng của mình, chớ không tìm của Chúa Cứu Thế Giê-xu.  Nhưng anh em đã biết sự trung tín từng trải của người; và biết người là trung thành với tôi về việc Tin Lành, như con ở với cha vậy.”

 

Sứ đồ Phao-lô không có gia đình, vì thế Ti-mô-thê không phải là con ruột, nhưng là con thật trong đức tin của sứ đồ Phao-lô.  Cách sứ đồ Phao-lô xưng hô với Ti-mô-thê ở đây chứng tỏ Ti-mô-thê là một người tin Chúa chân chính.  Đây là nghĩa cha con trong đức tin.  Ti-mô-thê đã tin Chúa khi Sứ đồ Phao-lô đến giảng tại Lít-trơ và sau đó ông đã mời Ti-mô-thê đi truyền giáo với mình.  Nghĩa cha con bắt đầu như vậy.

 

Chúng ta tin Chúa là thuộc về một gia đình quý mến, tất cả đều là anh em chị em trong đức tin.  Những ai đưa người khác đến với Chúa là giúp người ấy được tái sinh, nghĩa là làm người mới trong Chúa.  Nếu Hội Thánh duy trì được các tình cảm trong đức tin này, thì sẽ không bao giờ xẩy ra những chuyện bất hòa chia rẽ hay làm hại nhau, vì không ai làm các việc này trong đức tin cả.

 

Lời chúc đầu thư thông thường của Sứ đồ Phao-lô là:  nguyền xin con được ân điển, sự thương xót và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Cứu Thế Giê-xu, Chúa chúng ta!  Sứ đồ Phao-lô thường hay chúc ân điển và bình an, nhưng trong thư này còn thêm thương xót nữa.  Có hai lý do xin Chúa thương xót Ti-mô-thê, một là Ti-mô-thê không có sức khoẻ dồi dào, hai là Ti-mô-thê đang gặp khó khăn tại Ê-phê-sô.  Ti-mô-thê đang cần thương xót tức là ân huệ của Chúa để thắng hơn bệnh tật và khang kiện trong đức tin để đối phó với hoàn cảnh.

 

Đây cũng là mẫu chúc tụng mà người tin Chúa nên dùng để chúc nhau, thay vì dùng những xáo ngữ của đời.

 

Chúng ta ai cũng cần được ân điển, thương xót và bình an của Chúa, vì cuộc đời không mấy khi thuận lợi đối với chúng ta.

 

Bài học Kinh Thánh hôm nay là chúng ta cần xác định chỗ đứng của mình trong Chúa, đối xử với nhau trong tình thương và niềm tin, cầu nguyện cho nhau thêm ân điển, thương xót và bình an trong Chúa.

 

 

Bài trướcThành Phố Đà Nẵng Khai Giảng Thánh Kinh Căn Bản.
Bài tiếp theoLễ Ra Mắt Điểm Nhóm Rạch Tàu, Xã Đất Mũi – Cà Mau.