Bài thứ 227: Chuẩn Bị Và Chờ đợi

881

Nhưng, hỡi anh em, anh em chẳng phải ở nơi tối tăm, nên nỗi ngày đó đến thình lình cho anh em như kẻ trộm.

 5  Anh em đều là con của sự sáng và con của ban ngày. Chúng ta không phải thuộc về ban đêm, cũng không phải thuộc về sự mờ tối.

 6 Vậy, chúng ta chớ ngủ như kẻ khác, nhưng phải tỉnh thức và giè giữ.

 7  Vì kẻ ngủ thì ngủ ban đêm, kẻ say thì say ban đêm.

8  Nhưng chúng ta thuộc về ban ngày, nên hãy giè giữ, mặc áo giáp bằng đức tin và lòng yêu thương, lấy sự trông cậy về sự cứu rỗi làm mão trụ.

 1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:4-8

 

 

Chúng ta không thuộc về ban đêm và sự mờ tối, chúng ta là con của ánh sáng và con của ban ngày.  Con của ánh sáng tức là thuộc về ánh sáng.  Ánh sáng là đặc tính của người tin Chúa, nghĩa là không u mê,  không sống trong tội,  nhưng sống trước vinh quang của Chúa, thánh khiết, tin kính và thương yêu.  Chúa Giê-xu chính là ánh sáng.  Khi ta tin Chúa, ta thuộc về ánh sáng, sống trong ánh sáng, khác hẳn với người trong thế gian vô đạo.

 

Nhưng không phải vì thế mà chúng ta không đề phòng:

 

Tới đây sứ đồ Phao-lô nói về giấc ngủ của trần gian, giấc ngủ trong đêm tối đầy tội ác.  Những người ngủ tượng trưng cho người đời không biết Chúa, không tin Chúa, và không sợ một ngày phán xét sẽ đến, cứ ngủ mãi trong những cơn mê tội lỗi, tham lam vật chất, tình dục xấu xa và cuộc đời giả dối với những giá trị thuộc về đêm tối.

 

Giấc ngủ cộng thêm với cơn say làm cho đời người vô đạo không thể nào biết được lúc phán xét đến.  Cơn say này là say vật chất, thú vui và những điều trái đạo.

 

Nhưng người tin Chúa không thuộc về ban đêm  nên không ngủ giấc ngủ tội ác đó, mà phải luôn tỉnh thức, vì chúng ta sống trong ban ngày, không thể ngủ được, phải cảnh giác.

 

Tỉnh thức là một từ Kinh Thánh dùng để khuyên bảo người tin Chúa phải canh chừng, nếu không sẽ bị sa vào cám dỗ và phạm tội như người trần gian.

 

Người tin Chúa cũng không say, say cả về rượu lẫn về chất men tội ác của cuộc đời. Và khi khuyên tỉnh thức, là tỉnh cả giấc ngủ lẫn cơn say, nếu có.  Nhiều người sống trong ánh sáng ban ngày nhưng vẫn say.  Chúng ta cần cẩn thận, đừng để những cơn mê say cuốn hút vào con đường phạm tội, nhưng phải tỉnh thức, nghĩa là không ngủ quên, cũng như không say, vì cần tỉnh để đón chờ Chúa.

 

Sứ đồ Phao-lô dạy trong câu 8: Nhưng chúng ta thuộc về ban ngày, nên hãy giè giữ, mặc áo giáp bằng đức tin và lòng yêu thương, lấy sự trông cậy về sự cứu rỗi làm mão trụ.” 

 

Có hai thứ khí giới được nêu lên trong câu này.  Đây là khí giới của chiến sĩ đời xưa:  áo giáp và mũ sắt.  Đây là khí giới phòng vệ chứ không phải tấn công.  Người tin Chúa có ba điều quý nhất, đó là Đức tin, Hi vọng và Tình thương.  Đức tin và tình thương ta có được khi bằng lòng đến với Chúa mời Ngài vào làm chủ cuộc đời.  Đây là điều Chúa ban cho để phòng thủ đời sống ta.

 

Đức tin đi liền với tình thương; tin Chúa thì phải yêu Chúa.  Khi nào ta kính sợ Chúa và hết lòng tin Ngài thì đời sống ta biến đổi. Và khi tin Chúa như vậy, chắc chắn phải hi vọng ngày gặp Chúa và không kinh hãi ngày phán xét.  Cứu rỗi đây là cứu rỗi toàn vẹn sau cùng, khi ta rời thân xác trần gian này để đi với Chúa mãi mãi.

 

Đó là hi vọng của chúng ta.

 

Đây là toàn bộ cuộc đời người tin Chúa.

 

Mời quý độc giả tin nhận Chúa để cùng với con dân Chúa đón mừng ngày Chúa trở lại, vì ta không biết ngày nào việc ấy sẽ xảy ra, nhưng ta biết rằng cơ hội tin Chúa là bây giờ.  Ta không thể sống trong bóng tối và say sưa mãi trong đời.  Ta cần tỉnh thức và đến gần Chúa ngay bây giờ.

 

Bài trướcUBCĐGD – Giới Thiệu Sách Mới: Bài Học Trường Chúa Nhật Lớp 3 (10 tuổi).
Bài tiếp theoThông Công – Bồi Linh Trung Tráng Niên Tại Hội Thánh Phước An, Đăk Lăk.