Bài thứ 267: Hai Người và Hai Ngôi Nhà

855

Vậy kẻ nào nghe và làm theo lời ta nói đây, giống như người khôn cất nhà trên đá.  Có mưa sa, nước chảy, gió mạnh xô động nhà ấy, song không sập vì đã xây dựng trên nền đá.  Kẻ nào nghe lời ta nói đây mà không làm theo, khác nào người dại xây cất nhà trên cát.  Có mưa sa, nước chảy, gió lay xô động nhà ấy thì bị sập, hư hại rất nhiều.  

Ma-thi-ơ 7:24-27

 

 

Đây là những lời dạy của Chúa Giê-xu dành cho những người đã tin nhận Chúa, đã xưng mình là môn đệ. Hình ảnh đưa ra là hai người cùng tự nhận là tín đồ của Chúa cả, nhưng một người thực sự đã được tái sinh, làm con thật của Chúa, và người thứ hai tưởng rằng mình cũng là tín đồ thật.

 

Trước tiên ta xét đến những điều giống nhau của hai người trong câu chuyện.  Cả hai đều có một ước muốn như nhau tức là muốn xây một ngôi nhà để sống với gia đình, an cư lạc nghiệp.  Họ có những điều ước muốn giống nhau, cùng nghĩ về một điều, cùng thích thú về một việc.  Tại điểm này hai người không khác gì nhau cả.  Không những thế, hai người lại cùng muốn cất nhà trên cùng một địa phương nữa, vì Chúa Giê-xu nói rằng hai ngôi nhà cùng gặp những thử thách về khí hậu như nhau.  Hai ngôi nhà có lẽ cũng gần nhau.

 

Hai ngôi nhà như đã nói, y hệt nhau, nếu chỉ nhìn bề ngoài, các chi tiết xây cất cũng giống nhau.  Hơn nữa, cả hai đều đối diện với cùng những thử thách. Tới đây, ta thấy hai người và hai ngôi nhà của họ không có gì khác biệt cả.  Nhưng ta biết rằng câu chuyện mục đích nói về những khác biệt giữa hai người.

 

Ta hãy nhìn vào sự khác biệt giữa hai người chủ của hai ngôi nhà. Trong Phúc Âm Lu-ca có thêm vài chi tiết khác của câu chuyện này.  Theo đó thì người khôn đào đất sâu và đặt nền cho nhà thật vững.  Trong khi đó thì người dại không đào gì cả, và cũng không chịu đặt nền móng.

 

Ta thử xem người dại trong câu chuyện này có các cá tính nào.  Trước tiên, người ấy rất vội vàng.  Người dại không những vì vội quá không để ý đến lời chỉ dạy, nhưng còn vì cho rằng không cần thiết nữa, vì nghĩ rằng mình biết rất đầy đủ không cần gì nữa, không cần đến ai cả.  Hình ảnh người dại ở đây rất quen thuộc, không những trong việc xây dựng nhà, nhưng cả trong việc xây dựng gia đình hay tổ chức một công việc làm ăn cũng vậy.  Lúc nào cũng có những người cho mình biết rõ vấn đề, không cần ai chỉ bảo và vội vàng thực hiện ngay điều mình muốn.  Đây cũng là thái độ của những người không bao giờ suy nghĩ chín chắn, không bao giờ chịu ngừng lại đối diện và xét đến những gì có thể xẩy ra.  Người dại xây nhà trên cát, không có nền, không bao giờ ngừng lại hỏi rằng  "Có gì xảy ra được không?  Nước sông về mùa hạ ròng và thấp như thế, mùa đông có dâng lên không?"  Anh ta không đắn đo gì cả, chỉ muốn xây một ngôi nhà ở nơi mình thích.

 

Người khôn thì khác hẳn.  Anh ta muốn xây dựng một ngôi nhà bền vững nên tự nhủ:  "Ta không biết nhiều về xây dựng, ta không kinh nghiệm gì về lĩnh vực này, ta phải hỏi người khác.  Ta cần có họa đồ và kế hoạch, ta muốn có người chỉ bảo hướng dẫn.  Ta biết có người xây dựng nhà rất nhanh, nhưng ta chỉ cần nhà bền chắc.  Có nhiều việc bất ngờ sẽ xẩy ra vì thế ta phải cực kỳ cẩn thận."  Đó là lối suy tính khôn ngoan.  Người khôn chịu khó tìm ra những điều mình không làm được, không để cho xúc động, cảm nghĩ hay tính nồng nhiệt nhất thời lôi kéo mình đi.  Người ấy chỉ muốn hiểu biết cho rõ, và nắm vững phần thắng.

 

Chúa muốn cho ta thấy khác biệt giữa người tin Chúa thật và người tin Chúa giả mạo.

 

Trước tiên hai người ấy có những điểm chung giống nhau, cũng như hai người và hai ngôi nhà vậy.  Trong bức tranh, ta thấy họ cùng ở một địa phương, muốn dựng nhà ngay trên bờ sông.  Trường hợp cũng y như trong đạo vậy.  Người tín đồ thật và tín đồ giả hiệu thường cũng thấy sống trong một môi trường như nhau, cùng trong một Hội Thánh và cùng là tín hữu hội viên, họ cũng thờ phượng Chúa và nghe giảng như nhau.  Hai người bên ngoài y hệt nhau và cũng hoạt động nhiệt tâm.  Ta nên nhớ, kẻ giả mạo bao giờ cũng ở trong chứ không ở ngoài.

 

Ta thấy hai người không có gì khác nhau mấy, vì dường như cùng tin như nhau, ước muốn những điều như nhau. Giu-đa Ích-ca-ri-ốt và các sứ đồ của Chúa không có gì khác nhau lắm.  Người tin Chúa thật và người tin Chúa giả cũng không mấy khác nhau, nhưng ta có thể trắc nghiệm bằng các câu hỏi sau đây:

 

1. Ước vọng cao nhất của ta là gì?

2. Ta chỉ mong được những ân huệ và phúc lành của đời tin Chúa hay còn mong điều gì sâu xa hơn hay không?

3. Ta có tìm đến những kết quả thuộc về cuộc đời tạm thời hay là mong mỏi được biết Chúa sâu xa hơn và càng ngày càng trở thành giống Chúa Cứu Thế Giê-xu hơn?

4. Ta có còn thèm khát sự công chính hay không?

Trả lời trung thực các câu hỏi này là tìm ra được con người đích thực của mình trước mặt Chúa.

 

 

Bài trướcNhi Đồng Hội Thánh Tin Lành Đà Nẵng Vui Trung Thu.
Bài tiếp theoThơ Mời V/v: Huấn Luyện Âm Thanh Cho Các HT Trong Khu Vực Tp. HCM.