Bài thứ 206: Chúa Giê-xu

789

 

Đọc Mác 1:9-13

Câu căn bản: Ngài ở trong hoang mạc bốn mươi ngày, chịu Sa-tan cám dỗ, sống giữa loài dã thú, và có các thiên sứ phục vụ Ngài.  (Câu 13).

 

Suy niệm: Chúa Giê-xu vào trần gian như mọi người : sinh ra, và lớn lên trong gia đình.  Khi trưởng thành, khoảng 30 tuổi, Chúa vào đời.  Chúa đến với Giăng để chịu báp tem như mọi người, trừ ra việc ăn năn tội, vì Chúa không có tội.

 

Chúa chịu báp tem vì ba lý do:

1.  Theo đúng thủ tục của một người Do-thái.

2.  Chúa sáp nhập Ngài với loài người (Ê-sai 53:12).

3.  Một việc làm khởi đầu cho chức vụ của Ngài.

 

Có ba việc xảy ra ngay sau khi Chúa chịu báp tem:

1.       Chúa thấy trời mở ra, với quang cảnh thiên đàng, nơi Chúa đã từ bỏ vào đời vì nhân lọai.

2.       Chúa thấy Thánh Linh ngự xuống trên Ngài với quyền năng để hành động.

3.       Chúa nghe tiếng phán từ trời xác nhận Ngài là Con Đức Chúa Trời trước nhân loại.

 

Ngay sau đó Thánh Linh đưa Chúa Giê-xu vào hoang mạc để chịu ma quỷ cám dỗ trong 40 ngày, cô đơn và hoang vắng với dã thú, nhưng Chúa đã đắc thắng, sau đó thiên sứ phục vụ Ngài.

 

Mác ghi lại ngắn gọn những ngày đầu tiên bước vào xã hội loài người của Chúa Giê-xu.  Chúa xác nhận Ngài là một người thật sự sống trong xã hội, nhưng Chúa được xác nhận rằng Ngài là Con Đức Chúa Trời, không phạm tội và đã thắng cám dỗ của ma quỷ trong mục đích làm sai lệch mục tiêu vào đời của Ngài.

 

Chúng ta cảm ơn Chúa Giê-xu vì đã vào đời làm một người như thế để hi sinh cứu vớt mỗi chúng ta khỏi bị trầm luân trong tội.

 

 

Bài trướcSống Thánh Giữa Đời – BTMV. 36
Bài tiếp theoBài thứ 207: Tin Lành