Bài thứ 127: Học Noi Gương Chúa Cứu Thế

1115

Đọc Phi-líp 2:5-11

Câu căn bản:  Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.  Câu 8

 

 

Suy niệm:  Chúa Giê-xu từng dạy: “Hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho các ngươi được an nghỉ.  Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; hãy gánh lấy ách của Ta, và học theo Ta thì linh hồn các ngươi sẽ được an nghỉ.  Vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng.” Ma-thi-ơ 11:28-30

 

Trong thư Phi-líp sứ đồ Phao-lô nêu lên tâm tình của Chúa Giê-xu qua hai hành động:

Thứ nhất:  Câu 7-  Tự bỏ mình đi.  Nguyên văn là “tự dốc đổ” ra những gì quý nhất, cao nhất. Đó là cùng mang địa vị của Đức Chúa Trời, bình đẳng với Đức Chúa Trời, nhưng bằng lòng xuống thế gian làm một con người.

Thứ hai:  Câu 8-  Tự hạ mình xuống.  Hạ mình từ Thượng Đế làm người đã là việc quá lạ lùng. Chúa Giê-xu còn hạ mình hơn nữa, đó là bằng lòng nhận án tử hình dành cho tử tội và bị đóng đinh trên thập giá.

 

Không có ai khiêm nhường bằng Chúa Giê-xu và cũng không có ai chiếm ngôi cao chủ tể vũ trụ của Chúa Giê-xu.

 

Bài học chúng ta học theo gương Chúa Giê-xu là:

1.       Phải có tâm tình khiêm nhường hạ mình như chính Chúa Giê-xu là Đấng ta tôn thờ.

2.       Phải coi người khác tôn trọng hơn mình và lưu ý đến quyền lợi của người khác.

3.       Phải bỏ tính tranh cạnh và tìm hư vinh cho riêng mình.

4.       Phải hợp nhất với nhau trong tinh thần khiêm nhường.

 

 

 

Bài trước1.200 Chấp Sự, Nhân Sự Được Huấn Luyện Tại Tỉnh Đăk Lăk
Bài tiếp theoBài thứ 128: Đuốc Sáng Trong Thế Gian